Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

ANH KHÁC HAY EM KHÁC

Một ngày cuối tuần buồn, e cảm thấy trống rỗng và cảm thấy buồn khi e đọc dòng tin nhắn của a. A mỉm cười trước những cảm xúc e nói với a, có lẽ với a bây giờ cho dù e nói như thế nào cũng không thể làm cho a vui được. Nhìn trên facebook, bài hát mà e với a đã từng nghe qua và bây giờ a hiển thị nó trên đó cũng với 1 nụ cười nhẹ nhàng, nhưng e biết a đang nghĩ gì. A nghĩ e không còn yêu a như lúc trước, có phải không a? Với a trước đến giờ tình yêu e dành cho a đều làm cho a cảm thấy mệt mỏi, a chán nản nhưng a không thể buông tay. Dù một câu nói, một cảm xúc bày tỏ nhỏ của a e cũng biết rằng a đang nghĩ gì. Đối với e điều đó là 1 sự tổn thương, vì e là người con gái không tốt, e không mang lại sự yên bình cho a, e không mang lại niềm vui cho a. E chỉ làm a suy nghĩ nhiều rồi lại buồn lại đau khổ. Có thể nói a đang an phận, vì a nghĩ rằng a quá mệt mỏi khi phải bắt đầu một cuộc tình mới. Nhưng e không mang lại cho a hạnh phúc thì tại sao a lại cố gắng giằng vặt mình như vậy. E cảm thấy rất buồn rất buồn a biết không? Hơn ai hết bây giờ e cần bờ vai a để tựa vào khóc, nói cho a biết rằng e yêu a nhiều lắm, hay là được nói chuyện với a trên yahoo nói với a như vậy và thấy a vui vẻ không lo nghĩ gì nữa. Điều đó bây giờ có thực hiện được không a? E hiểu a mà, cho dù bây giờ e có bày tỏ đi chăng nữa thì suy nghĩ của a vẫn như vậy. Yêu e a gặp buồn nhiều hơn là vui. Những nụ cười thoải mái và cảm giác yên bình bên e, điều này e cảm thấy e chỉ đếm được trên đầu ngón tay, còn đa phần a đều có cảm giác sợ, cảm giác chán, cảm giác không thích mỗi khi e làm gì đó. Một nụ cười của a thật lòng, đối với e nó rất có ý nghĩa. Nhưng tại sao nó lại ít thế hã a. E biết vì sao rồi, vì e, vì e mà a mới như vậy. Với bất kỳ người nào đi nữa, a đều cảm thấy có thể bộc lộ hết những ý nghĩ sở thích, niềm vui bản thân. Nhưng với e dường như a đang sống với một vỏ bọc, vỏ bọc đó làm cho a thấy mệt mỏi, làm cho a phải chịu đựng. E buồn lắm a ah, ước gì e có thể thay thế những người bạn của a, để a có thể sống bằng con người thật của mình. E yêu a, điều e mong muốn ở a là thấy a vui vẻ, cười nói, không suy nghĩ, đôi khi e muốn a tỏ cử chỉ lo lắng cho e, bảo vệ cho e một chút e cũng thấy vui rồi. Mong muốn của e như vậy, e chỉ đòi hỏi riêng e như vậy thôi. Nhưng e cảm nhận được nó chưa thực sự có được, vì suy nghĩ của a đã chôn vùi nó. Mỗi lần a trách móc e, cho dù e buồn nhưng e vẫn không thể để cho a buồn. E muốn đem lại niềm vui cho người e yêu và mong mỏi mình sẽ nhận được như vậy. À không, chỉ cần a vui là xem như điều e muốn nhận đều trở thành hiện thực. A ah, có lẽ e là con người sống quá vô tâm, vô tâm đến nhiều người phải sợ.............Nếu trong cuộc sống của a có điều gì làm cho a vui thật sự, mang lại cho a sự yên bình thật sự thì......................(T.T)

NHỚ

Anh ah !! Đã lâu rồi e mới ghé vào thăm người bạn này. Mỗi lần ghé vào là e lại có một tâm trạng khác nhau. E lại kể cho nó nghe những gì mà e đang muốn ai đó hiểu e. Một tháng a về quê, a có biết mỗi lần a về e lại rưng rưng nước mắt khi cắm cúi cầm chiếc điện thoại bước đi mà không dám ngước mặt lên vì sợ người ta thấy e khóc. Dần dần e đã quyết tâm tạo cho mình không nên có cảm giác đó, vì sau này e còn phải xa a một thời gian dài hơn thế nữa. E phải chịu đựng phải sống xa a, ko có a những lúc e cần. A có biết lúc a ở ngoài quê e nhớ a như thế nào không? E cố giết thời gian và tập không nghĩ đến a, e cứ làm những việc ko phải là của mình, rồi lại học học và học. Dần dần, e đã mừng vì cảm giác đó nó chỉ bớt đi 1 chút, rất ít. Nhưng e ko nói cho a biết vì nói cho a e nghĩ chắc a cũng chỉ nói "uhm". Nhưng chính vì e ko nói với a, nên làm cho a buồn, làm cho a hiểu lầm về e. E cảm thấy a đang chán nản, nhưng a rất sợ mất e vì sau này a sợ sẽ không tìm thấy người mà a thật sự thương yêu. E biết a buồn và cứ cho qua loa những lời e nói với a. Lúc đó e nói nhớ a chỉ làm cho a nghĩ rằng vì a cảm thấy vậy nên e mới nói như thế, rằng mọi câu nói của e chỉ là trấn an. Nhưng a có biết thực sự e rất nhớ a ko, e muốn chạy tới ôm lấy a. Trách a tại sao lại bỏ e ở trong này một mình, bắt e phải tập giết thời gian. Có lẽ quen e a gặp không biết bao nhiêu phiền phức, a đang cố gắng chịu đựng. Vì mọi người mà a muốn họ hiểu a thì họ đều trái ngược với tính cách của a. A ah, tại sao? Có biết bao nhiêu cô gái khác muốn đến với a và cũng có thể nói muốn trở lại với a. Tại sao a lại cực khổ cố gắng như vậy? A có cảm thấy e ích kỷ quá ko? Vì e ko dứt khoát buông tay a, giải thoát cho a để a có thể vui vẻ tìm một người mà người đó sẽ mang lại cho a mọi điều tốt đẹp nhất. E nhớ có lần a bảo còn 2 năm nữa, a muốn đính hôn với e. Nhưng e thừa biết điều đó là không thể. Vì a đã biết nguyên nhân vì sao. Nếu lúc đó e từ chối a, e nói với a rằng bây giờ e ko thể thì a sẽ như thế nào? A sẽ rất buồn và thất vọng. A nghĩ coi như mọi nỗ lực của a đều dần dần quay trở về con số 0. Lúc đó, e chấp nhận để a trách, chấp nhận để a nói những lời khó nghe nhất, e cũng sẽ cười với a và có thể e sẽ chúc a hạnh phúc. E làm như vậy có đúng không hả a? Khi trong lòng e rất đau, e sẽ khóc rất nhiều, và e sẽ không bao giờ quên. A chưa bao giờ gây cho e cảm giác a là người xấu xa. Chính vì vậy mà e ko thể làm cho a buồn. E sẽ mãi làm những gì mang lại điều tốt nhất cho a. E sẽ không bao giờ làm cho a phải khổ vì e và phải mệt mỏi vì e đâu a ah.............. EM YÊU ANH NHIỀU LẮM !!!