Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

NẮM CHẶT TAY EM ANH NHÉ !!!


Chấp nhận : Ai cũng có ưu và khuyết điểm của mình. Nếu thật lòng yêu một người thì phải chấp nhận, kể cả những thiếu sót của người ấy.
Tin Tưởng : Yêu là tin tưởng lẫn nhau. Nếu yêu mà không tin tưởng lẫn nhau thì tình cảm khó có thể bền vững.
Quan Tâm : Hãy cố gắng quan tâm đến người mình yêu nhiều hơn. Bạn không cần phải nghĩ cách làm người yêu mình vui bằng những món quà bất ngờ. Chỉ cần một cuộc điện thoại hỏi thăm ,một dòng tin nhắn với những lời lẽ yêu thương cũng đủ để người ấy ấm lòng.
Nhẫn nhịn : Con người có lúc vui lúc buồn. Người yêu bạn cũng có lúc không vui có thể nỗi cấu với bạn. Hãy nhẫn nhịn đừng để xảy ra xung đột làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai người.
Tận hưởng : Khi yêu chớ nên “vạch lá tìm sâu” những khuyết điểm rồi phê phán nhau, mà nên góp ý chân thành, dành cho đối phương những lời khen để người ấy phát huy ưu điểm.
Tự do : Qủan thúc quá chặt chẽ sẽ tạo cho Người ấy cảm giác ngột ngạt như bị sở hữu. Gĩư một chút không gian riêng tư cũng là một cách làm tăng thêm gia vị cho Tình yêu của bạn.
Cho : Tình yêu không bao giờ có sự ngang bằng về “giá cả”, không phải cho bao nhiêu sẽ nhận lại bấy nhiêu. Biết hy sinh cho Tình yêu, đó mới là Tình yêu đích thực.
Trái tim : Vật liệu quan trọng nhất để xây đắp Tình yêu, đó chính là trái tim chân thành. Khi yêu không phải chỉ lắng nghe lời trái tim mà cũng nên dùng lý trí để cảm nhận Tình yêu mà Người ấy dành cho mình.
Độc lập : Hai người đến với nhau không phải là sống dựa dẫm vào nhau. Bởi cách nghĩ ấy sẽ làm tăng thêm gánh nặng cho người mình yêu. Điều đó có thể khiến Tình yêu bị rạn nứt.
Ghen tuông : Ghen tuông đúng mức sẽ biểu thị tầm quan trọng cùa Người ấy trong lòng bạn.
Nụ hôn : Trăm ngàn lời nói có thể không bằng một nụ hôn. Một nụ hôn nhẹ trên má thôi cũng đủ thể hiện sự dịu dàng đằm thắm của bạn đối với người mình yêu.
Thành thực : Tình yêu không chấp nhận sự lừa dối, vì lừa dối chính là ngọn đuốc thiêu rụi Tình yêu. Tuy nhiên có những sự thật không nên nói ra, vì những điều đó đôi khi cũng là thuốc độc của Tình yêu.
Chững chạc : Tình yêu rất đẹp nhưng thường không có kết cục hoàn mỹ. Chỉ khi trưởng thành đủ chín chắn, Tình yêu của bạn mới đơm hoa kết trái..
Tự nhiên : Càng yêu một người thì càng nên để Người ấy thấy con người thật của mình. Nếu yêu bạn thật lòng thì Người ấy sẽ chấp nhận những khuyết điểm của bạn.
Quan sát : Thường xuyên quan sát sở thích của nhau. Điều đó không chỉ khiến bạn hiểu Người ấy hơn, mà đôi khi sẽ khiến cho Người ấy vui vì sự ăn ý giữa hai người
Khoan dung : Khoan dung độ lượng là điều kiện cơ bản để vun đắp Tình yêu. Hãy rộng lòng tha thứ cho nhau. Vì người yêu Người ấy chính là bạn.
Đón nhận : Phải biết dùng tấm lòng mà đón nhận những điều đối phương mang đến cho bạn, có như thế Người ấy sẽ yêu quý bạn nhiều hơn
Chia sẽ : Có thể chia sẽ mọi niềm vui nỗi buồn cùng người mình yêu cũng là cách để hưởng thụ hạnh phúc trong Tình yêu.
Thấu hiểu : Hãy thử đứng trên lập trường của Người ấy để suy nghĩ nhìn nhận vấn đề, như thế sẽ khiến cho bạn hiểu Người ấy nhiều hơn.
Chờ đợi : Trong Tình yêu cũng cần có thêm cả sự nhiệt tình, vì Tình yêu như chậu cây kiểng, nếu không được chăm sóc tưới bón hằng ngày thì nó sẽ tự héo úa.
I LOVE YOU

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

CÓ BAO GIỜ !!!!


Chuyện tình cảm của em sao thật cay đắng đôi khi cũng pha lẫn chút ngọt ngào. Anh ah, em yêu anh nhiều lắm. Mặc dù đôi lúc anh làm em buồn, vì sự vô tư của anh. Nhưng e cũng xem vì a chưa có thể cảm nhận được bằng trái tim của anh về em.
Một người con gái khi yêu ai cũng ích kỷ, ai cũng muốn người ấy chỉ thuộc về mình, cả về tâm hồn, thể xác, lẫn những suy nghĩ của người ấy. Em cũng vậy, nhiều lúc e có cảm giác anh chưa thuộc về e hoàn toàn, a còn mong đợi một điều gì đó chăng. Mà em biết điều anh mong đợi không phải là em. Em biết em còn nhiều sai sót, em còn nhiều thứ còn vụng về. Nhưng em hy vọng em sẽ cố gắng lấp đi những khuyết điểm đó.
Có lần anh nói với em anh đã có tình cảm với người ấy hơn 3 năm. Người đến sau là em, tuy hiện tại anh đã chọn em, anh thương em, nhưng trong trái tim anh vẫn còn 1 khoảng trống cho một sự chờ đợi nào đó. Anh bảo đó là cô gái mà anh theo đuổi hơn 3 năm trời, nghĩa là tình cảm mà anh dành cho cô ấy không phải là ít. Và anh cũng nói, con người không mất trí nhớ thì không thể quên được. Anh vẫn giữ tình cảm ấy ở 1 góc trong tim anh. Một người con gái khi dựa vào một người con trai, thì người con trai ấy không bao giờ đẩy người con gái ấy ra.
Không phải em không có niềm tin ở anh. Nhưng đó là những cảm xúc thật của a phải không anh? Có thể em không bằng cô ấy, em không đẹp bằng cô ấy, em dễ dàng bị gục gã trước một người. Nhưng điều mà em biết ở em, là em luôn giành những tình cảm chân thành của em cho anh. Em biết tình cảm đó đã qua rồi nhưng cho dù mỗi khi em thấy nhắc đến cô ấy, em thấy khuôn mặt anh rất hạnh phúc, cái biểu hiện này đối với em anh không thể có được. Nhiều khi em hỏi anh, khi em đi du học a có thể chờ em không, chính anh cũng không chắc chắn được điều đó. Em cũng buồn, vì em là con gái mà, nhưng mà em luôn nghĩ em sẽ có một chỗ đứng vững vàng trong tim anh. Vì thế em luôn nghĩ lạc quan về tình cảm của cả hai.
Anh có bao giờ tự đặt câu hỏi: “ Khi người ấy nghĩ đến anh, đến với anh, liệu anh còn có thể chấp nhận tình cảm hiện tại của em hay không?”

Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010

KHÔNG AI HIỂU TÔI


Có những người chỉ muốn người khác hiểu mình, mà không hề quan tâm xem mình có hiểu người khác không ? Tôi không giống thế, từ trước đến nay tôi luôn muốn mình là một con người "tàng hình" .Không muốn ai hiểu mình, không có ai đi guốc trong bụng mình được .Có tâm sự gì tôi đều giữ kín, không chia sẻ với ai va viết nhật kí cũng không .

Nên những nỗi buồn nay đuợc cất sâu vào một góc nào đó trong tim, không có lối thoát, nó duờng nhu làm tôi ngẹt thở, tôi khó chịu..........

.................Khóc!!!....................

.........Tôi đa khóc rất nhiều

...nhung chua bao giờ

...............tôi thử khóc that lớn để mọi nguời biết tôi đang buồn, đang lạnh, đang sợ nhu thế nào?


Tôi muôn khóc to lắm chứ…..

.........khóc to............

.....................để mọi nguời biết mà cảm thông, mà chia sẻ nhung sao tôi không làm đuợc.

Thật sự tôi không làm đuợc vi tôi không cho phép bản thân tôi yếu đuối truớc mặt nguời khác.

Và tôi đa giấu những cảm xúc that của mình bằng một " nụ cuời giả tạo".


Dần dàn vui hay buồn, sung sướng phấn khởi hay buồn chán giận dữ gì thì nụ cười giả dối vẫn cứ đeo trên môi tôi .
Nụ cười giả dối, đã từ lâu nó bám dính vào mặt tôi đến mức không còn có thể gỡ nổi nó ra nữa .Nhiều lúc tôi chỉ muốn hét lên tức giận mà cũng không được.

Lẽ nào ra trước gương tự hét vào mặt mình ?
Ước gì quay trở lại thời trẻ con, nằm lăn ra đất vật vã nũng nịu hờn dỗi còn hay hơn .
Bây giờ tôi ước gì có người hiểu mình .Tôi không muốn làm "người tàng hình" nữa .Nhưng có vẻ hão huyền quá, đối với tôi .
Cái mặt nạ với nụ cười giả dối không thể gỡ ra nổi rồi .
Người mà tôi tin là hiểu tôi nhất, thì hóa ra lại chẳng hiểu chút gì về tôi cả .
Cái bóng của sự thất vọng ê chề ngày một đè nặng lên linh hồn trong sâu thẳm tôi ...
Dòng máu này đang đóng băng trở lại ...Trái tim này đang hóa đá trở lại ...
Tôi đang khuất dần, khuất dần ...
Có lẽ đã đến lúc tan biến đi thôi ...Tôi chỉ còn là cái bóng núp dưới chiếc mặt nạ .Tôi chết rồi .
Có đến bao giờ tôi mới nở được một nụ-cười-đích-thực ?

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

Em " thèm " hai từ bình yên


Sao em luôn gặp nhiều đau khổ như vậy. Anh biết không, Ba nói tình yêu phải có sự thử thách. Giống như anh Bằng và chị Vy. Thử thách như họ sao mà yên bình vậy anh. Chưa bao giờ em thấy ba nói nặng hay gọi điện mắng chị Vy để chị Vy buồn cả. Em thấy họ sao mà bằng phẳng vậy, đó gọi là thử thách đó hả anh.
Tại sao đối với em, em gặp nhiều đau khổ như vậy. Không ai tin em cả, không ai hiểu em cả. Em như con chim bị nhốt trong lồng sắt, niềm vui hay nỗi buồn hay thành quả gì đó đều do người khác tạo ra, em không thể tự mình làm điều gì, muốn ra khỏi lồng phải chết.
Ba em đã điện thoại vào và mắng em, không tin em và không cho giải thích. Mọi người cho em là một cô gái sống buông thả. Em sông buông thả............thật mắc cười. Em và anh yêu nhau thật lòng, em và anh chưa vượt dòng lễ giáo, em và anh vẫn giữ tốt việc học, em và anh không đụng chạm tới ai. Vậy là buông thả ư?
Em đã làm cho ba hiểu lầm về anh, hiện tại ba không còn thiện cảm với anh. Em xin lỗi anh. Hai từ xin lỗi không thể tha hết được phải không anh? Ai cũng có một khoảng riêng tư. Vậy đối với em ah, cả một không gian yên tĩnh em mong mọi người dành cho em em cũng không có. Tại sao tất cả "mũi tên" đều hướng về em vậy.
Em mong được nhận hai từ "bình yên", cho dù không nhiều nhưng có thể cho em một xíu thời gian vui vẻ không. Mỗi ngày lại có 1 thau nước lạnh vào mặt, dần dần cảm xúc của em trở nên trơ cứng. Như vậy là em sống cho bản thân em phải không anh? Em cố gắng học hành, cố gắng vui vẻ không tỏ ra trách móc hay buồn phiền là do ai. Tất cả em đều lo cho gia đình em. Em chỉ cần một tình thương từ một ai đó trao cho em thật lòng thôi. Như vậy là quá đáng sao anh, vậy em mong cái gì cho đáng đây.
Giờ em phải làm sao...............

Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

GIẤC MƠ....................BUỒN


Những ngày vừa qua, tôi muốn tìm cho mình một khoảng không gian riêng để tôi có thể nhìn lại mình, nhìn lại những gì mà mình đã trải qua. Biết bao kỷ niệm đẹp, cũng có biết bao nỗi buồn trong tôi. Nó hiện diện như một giấc mơ rồi tan biến mất.
Tôi có phải là một người yếu đuối hay mạnh mẽ như mọi người đã nhận xét tôi. Càng ngày tôi càng thấy cuộc sống của tôi ngày càng lấn sâu vào sự mệt mỏi và chạy theo 1 con đường đầy hoa nhưng dưới chân toàn là gai.
"Cuộc sống thay đổi khi chúng ta thay đổi".......câu châm ngôn này tôi rất thích và luôn đi theo tôi suốt chặng đường dài. Nhưng điều mà tôi thấy tiếc là tôi chỉ đang thực hiện được một phần mà thôi.
Tôi luôn mong rằng có một người nào đó hiểu tôi và để tôi có thể bày bỏ những niềm vui hay nỗi buồn hay để tôi thể hiện đúng con người thật của tôi. Tôi luôn mơ rằng luôn có điều gì đấy bất ngờ đến với tôi. Có lẽ ai biết tôi suy nghĩ như vậy sẽ nghĩ tôi luôn có cảm giác bi quan, nhưng mọi người không phải là tôi.
Tôi cảm thấy có lỗi với người ấy, tôi chỉ luôn đem lại cảm giác bất an và rắc rối cho người ấy thôi. Thực sự từ trước tới giờ tôi không muốn làm cho người ấy buồn, vì tôi không có tư cách đó. Người ấy không đáng nhận những tình huống khó xử mà tôi đã gây ra. Tôi biết người ấy có lẽ yêu thương tôi thật lòng và tôi cũng vậy. Nhưng càng ngày tôi đã làm nên nhiều chuyện thật bất mãn. Tôi có mang lại niềm vui và hạnh phúc thật sự cho người ấy không hay chỉ biết than vãn.
Đúng là những gì xảy ra với tôi thật như một giấc mơ vậy, 3 năm cấp ba và kể cả bây giờ đã rèn cho tôi một sức chịu đựng bền bỉ.
Tôi biết tôi có tình cảm với ai thì sẽ không yên ổn, và sẽ tự làm cho người ấy rơi vào tình trạng khó xử. Có lẽ, tôi đã sai..........tôi đã sai khi kéo người ấy vào cuộc sống của tôi. Ước gì thời gian có thể quay ngược để tôi có thể làm mọi chuyện ngược trở lại.......để tôi xem như những kỷ niệm đẹp với người ấy là giấc mơ tôi sẽ nhớ mãi.
Làm sao có thể làm cho người ấy thoát khỏi cuộc sống nhàm chán này đây. Tôi biết nếu người ấy đọc được những dòng này chắc sẽ buồn. Nhưng tôi không hiểu tại sao người ấy lại cứ tỏ ra thông cảm với tôi, tỏ ra không chán nản, như vậy sẽ làm cho tôi cảm thấy có lỗi hơn. Đúng là tôi không đủ tự tin mang lại hạnh phúc cho người ấy, mặc dù tôi rất muốn. Tôi mong được hiểu người ấy nghĩ gì.......người ấy cần gì.......

TẠI SAO ?


Anh ah !!!
Anh biết em buồn lắm không?
Em mong có một người bên cạnh em để em có thể cảm thấy có sự an bình. Anh biết không khi anh đến thăm em, em rất vui........nhưng chỉ có 1 cử chỉ nhỏ anh xoa đầu quan tâm em nhưng cũng bị mọi người xem như đó là hành động không thiện cảm. Chẳng lẻ, em không xứng đáng để 1 người nào đó quan tâm em hay sao?
Tại sao em luôn cố gắng tạo thiện cảm về anh cho chị và ba em hiểu rõ, nhưng tại sao mọi người lại không hiểu em vậy anh, tại sao mọi người lại để ý và xoi mói và khó chịu với em như vậy hả anh?
Em đã khóc rất nhiều, có lẽ mọi người trong gia đình em họ quan tâm em, nhưng họ vẫn luôn nghĩ em vẫn là một cô bé vẫn còn chập chững. Em buồn lắm, em không có cách nào gỡ rối được. Lúc anh vừa về cũng là lúc chị lại tiếp tục đi họp nhóm, em biết chị nói đi họp nhóm nhưng thực ra 2 người ấy cũng muốn có 1 khoảng riêng. Em đâu cần họ phải nói dối em như vậy, họ cũng sợ em biết nhiều về họ thì tại sao lại muốn em đừng dấu họ điều gì về chuyện của anh và em, để rồi họ biết được thông tin gì về cả 2 đứa rồi lại làm em buồn thế này chứ, và tại sao ba lại thông cảm cho họ để họ tiến xa hơn, còn em và anh thì không như vậy.
Em mệt mỏi lắm anh ah, tại sao lại bất công bằng với em như thế, tại sao không cho em một nụ cười, mà xung quanh cuộc sống của em toàn là nước mắt vậy anh. Em đã cố gắng chịu đựng nhưng càng như vậy em càng mệt mỏi, nhưng biết làm sao bây giờ, mọi câu nói của em đều làm cho họ thấy không hài lòng.
Anh ah, anh có hối hận khi quen em không, anh có cảm thấy thiệt thòi khi quen em không. Có nhiều người con gái làm cho anh lúc nào cũng vui vẻ và có lẽ anh sẽ không gặp nhiều chuyện như thế này. Anh xứng đáng nhận nhiều điều tốt hơn.
Em buồn lắm anh ah, em buồn lắm, em rất cần anh bên cạnh em lúc này, nhưng ước muốn đó của em cũng không thể được. Em xin lỗi vì đã kéo anh vào những khó khăn của em....nhưng em yêu anh nhiều lắm....

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

BỞI VÌ EM YÊU ANH

Tình Yêu? Lâu lắm rồi chẳng mấy khi nghĩ quá nhiều đến khái niệm đó, chẳng mấy khi tự đặt cho mình một cái dấu chấm hỏi cho con tim bớt khờ khạo... Dù vẫn yêu, vẫn nhớ... vẫn ngốc nghếch, vẫn dại khờ vì thứ tình cảm không trẻ con, không người lớn ấy...

Anh bảo rằng... Tình Yêu... là chân thành, là rung động, là không khoả lấp không gian... Tình Yêu không phức tạp, cũng chẳng quá đơn giản... Có một người để yêu, có lẽ đã là hạnh phúc...

Từ lúc lớn hơn, biết nhung nhớ, biết yêu thương... biết rằng Tình Yêu không chỉ là giấc mơ nàng công chúa mong tìm được chàng hoàng tử. Lúc nào cũng ngốc nghếch tin rằng rồi sẽ có một chàng hoàng tử sẽ đến tìm em... Ngốc xít... Em chẳng bao giờ là nàng công chúa thì làm sao gặp được hoàng tử!

Ừ, đúng rồi... chẳng có chàng hoàng tử, chẳng có nàng tiên, chẳng có phép nhiệm màu, chỉ có Anh thôi!

Đôi lúc tự hỏi: không biết trước khi anh đến em có đi tìm anh không nhỉ?

Người ta bảo rằng: đừng đi tìm Tình Yêu... để tự nó đến. Em chẳng biết điều đó có đúng không, chỉ thỉnh thoảng thấy con tim mình mỏi mệt khi mải kiếm tìm, khi lúc nào cũng mong muốn mình có một bờ vai để dựa vào mỗi khi đau, khi buồn và cả khi thấy mình đang vui. Đến lúc em dừng lại không tìm nữa thì anh đến.

Em đã không tìm, em đã để cho nó tự đến... nhưng em sẽ không để cho nó tự đi. Em sẽ không để cho Tình Yêu của mình ra đi!

Em ghét sự chia ly... ghét bị bỏ rơi... ghét những thứ mong manh.

Tình Yêu là gì?

Anh đúng! Là chân thành, là rung động! Dường như bao giờ nói về cuộc sống, nói về những vấn đề to tát như thế này em cũng thấy anh đúng.

Em nhìn thấy sự chân thành, em có những rung động... Em còn muốn có cả sự nỗ lực. Nỗ lực để có và giữ lấy tình yêu của chính mình, để có một tình yêu - có anh!

Em biết trong mắt anh em trẻ con, em tồ, em ngốc nghếch... em còn biết trong suy nghĩ của anh còn có cả một khoảng cách 8 tuổi... Không quá lớn, không làm anh lo sợ... nhưng nó là cả một chuỗi những khác biệt.

Yêu anh, em thấy mình lớn hơn nhiều. Biết lo lắng cho tương lai, biết hoạch định những việc cần làm, biết cố gắng thực hiện những điều mình nghĩ, mình muốn; biết thức dậy sau cú điện thoại của anh để chuẩn bị đi thi, để học bài hay chỉ đơn giản là một cái hẹn vào sáng chủ nhật nào đó...

Yêu anh, em biết mình không ngủ vùi trong những thứ mình làm được, mà còn phải cố gắng nhiều, nhiều hơn nữa.

Yêu anh, em biết thế nào là những người bạn thực sự (dù em cũng có bạn, có rất nhiều bạn). Biết trân trọng, biết lắng nghe, biết mình đang là người lớn.

Em ước những giây phút yêu thương kéo dài mãi mãi!

Để chúng mình dù có giận cũng là giận vì yêu.

Để biết mình cần có những khoảng lặng khi bất chợt thấy mình chán nhau. Bởi em biết những khoảng lặng không kéo dài, chỉ một chút thôi, cần một chút để suy nghĩ về bản thân, về tình yêu và cuộc sống.

Để dù chúng ta đến với nhau nhanh quá cũng không thấy lo lắng bởi tình yêu chân thành bởi những bước đi thật chậm và chắc chắn.

Để em có thể thì thầm bên anh rằng em thật sự ko hối hận khi yêu anh...

Bởi Em Yêu Anh nhiều lắm!

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

Làm sao để anh vui

Lại một ngày buồn nữa, anh à. Mấy hôm nay e thực sự buồn, có lẽ em đã sai khi nhận lời yêu anh. Nhưng anh biết không, em rất yêu anh, nhưng thực sự em làm anh buồn nhiều chuyện. E biết anh có phần chán em, nhưng vì anh thương em, anh không muốn em buồn vì vậy anh không bao giờ nói là giận em.Em đã sai khi nhận lời của anh, vì em không muốn làm anh buồn với những lời nói và những hành động vô tâm của em. Mỗi lần em làm gì cho anh buồn em rất buồn, em không biết khi anh và em xa nhau lại gây ra nhiều chuyện giận hờn nhỏ như vậy. Có lẽ những việc đó dần dần tích tụ lại thành một sự việc lớn, lúc ấy anh sẽ không còn đủ khả năng để giải quyết và bỏ qua cho em nữa.

Em không bao giờ có ý định chia tay anh, vì trong khi yêu điều cấm kỵ nhất là chia tay. A biết không, nếu không có anh em sẽ rất buồn. Mỗi lần mình giận nhau em đều khóc, chắc anh không biết, những ngày anh về quê đêm nào em cũng khóc. Nhưng em không thể cho anh biết, em sợ anh sẽ suy nghĩ lung tung, em sợ anh sẽ lo cho em. Nhiều lúc em nhìn những người xung quanh, sao họ lại hạnh phúc như vậy, sao họ lại vui vẻ như vậy, tại sao họ có thể quan tâm đến nhau được như vây. Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu em, mọi thứ em đều muốn anh vui vẻ, muốn anh cảm thấy hài lòng về em. Anh biết không, mỗi lần em làm tốt việc gì anh khen em, em cảm thấy vui đến nhường nào. Em không biết vì sao lại như vậy, nhưng có lẽ đó là một chút quan tâm vụn về mà em giành cho anh.

Nhưng em không hiểu tại sao anh lại giành tình cảm sâu nặng với em như vậy, tại sao anh lại chọn em, một cô gái không biết quan tâm người yêu mình, một cô gái mới nhìn bề ngoài thật là yếu đuối. Anh nói đúng, em không đủ tự tin về việc em không mang lại hạnh phúc cho anh. Em xin lỗi vì hiện tại em không làm nên chuyện gì cho anh, em chỉ là người biết xin lỗi anh mỗi lần anh trách. Nhưng em yêu anh nên anh muốn trách em sao cũng được, nếu buồn thì tối đó em sẽ khóc rồi ngủ thiếp đi cho đến sáng ngày hôm sau, lúc đó em sẽ tự nhủ quên đi chuyện đã qua và tiếp tục ngày mới vui vẻ.

Nhưng anh ơi, nếu anh chán hay buồn chuyện gì về em thì anh cứ nói ra cho em biết, Anh là mối tình đầu của em, em thật vụn về, nên em cần sự góp ý của anh. Em yêu anh nhiều lắm, nhưng em không biết quan tâm anh. Hãy nói cho em biết anh cần gì, anh suy nghĩ gì, hãy chia sẻ với em nha anh.

Em yêu anh, ngàn lần em yêu anh !!!!!

Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Kevin Yêu!!!

Đây là trang blog đầu tiên mà Mymy tạo cho 2 đứa, Mymy muốn Kevin và Mymy nếu có tâm sự gì thì hãy trút những bầu tâm sự thật lòng vào trang blog này nhé!!!!