Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

Em ah . . .

E à !
Anh chưa từng viết cái j đại loại thế này . . . A chỉ có vài dòng là những điều a thật sự muốn nói
Em à !
Khi anh mệt mỏi . . . chán nản . . . a ko muốn nc với e cũng vì . . . a bít đó liên quan j đến e và vì e ko đáng fai chịu lây khó khăn của a.
E à !
Anh chưa từng xem e là ng thay thế dù chỉ 1 chút , anh ko fai là ng thik nhai đi nhai lại 1 những chuyện đã qua . . . Bên em, a thật sự hp, a rất muốn sau này 2 đưa thành đạt để xây dựng hp . . .
E à !
Em bít không . . .Những úc bên em, a muốn dc ôm em thật chặt, được gần e như trc . . . nhưng có cái j đó . . . Anh ko bít fai làm thế nào v ơi . . .
E à !
Có lẽ a là đứa ham muốn nhìu . . . 1 phần là vì tính anh khá bướng . . .
E à !
A mệt mỏi quá . . . a ko muốn . . . a ko muốn như thế này chút nào v ơi . . .

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

"ĐỪNG BAO GIỜ NGHĨ NHIỀU VỀ QUÁ KHỨ MÀ ĐÁNH MẤT NHỮNG GÌ QUÝ GIÁ Ở HIỆN TẠI"



Anh ah !!!
Khoảng thời gian vừa qua 2 đứa đã gặp nhiều chuyện ko hay, và cả 2 cùng xóa bỏ để trở lại với những ngày tháng vui vẻ bên nhau. Cảm giác của e rất vui và hạnh phúc khi được thấy lại nụ cười của a. Mặc dù, đối với a e là người hay suy nghĩ những chuyện ko đâu, nhiều lúc a cũng thấy chán khi những câu nói của a bị e xuyên tạc đi. Thực sự, nếu đặt a vào tâm trạng của e a sẽ luôn có tâm trạng giống như e lúc này. E vẫn còn nhớ lúc 2 đứa mới quen nhau, e chưa quen được có 1 người yêu thương mình, nhưng lúc đó cách cư xử của e đối với a cũng ko lạnh nhạt gì. Vậy mà lúc đó a có nhớ ko a, a nắm chặt tay e và cúi xuống nói rằng a thất vọng vì thấy e đối xử với a như vậy. Lúc đó đầu e trống rỗng, e ko biết nói gì với a vì thật sự e ko nhận ra mình như vậy và cũng ko ngờ a lại xúc động như vậy.
Không phải từ sau chuyện 2 đứa mới đây, mà là từ lúc đó, từ lúc đó e đã tự nhủ là e sẽ luôn làm cái gì đó để a ko rơi vào tình trạng như vậy, và dần dần e đã làm lớn tình yêu của e đối với a. Đối với e a quan trọng ngày từ lúc đó. A là một người sống tình cảm vì vậy a muốn người khác quan tâm tới a, lo lắng cho a.
Hai đứa đang zui zẻ cho đến khi chuyện vừa rồi xảy ra, dường như làm cho e cảm thấy hụt hẫng, và rất đau, nhiều tối e khóc suốt đêm đến khi đuối sức rồi thiếp đi. E buồn nhưng ko biết nên nói thế nào với a cho a hiểu được. Vì e nghĩ, bây giờ mỗi lời nói của e bây jo đều là con dao 2 lưỡi, lúc này a rất dễ kích động vì thế nhiều lúc a nói e những lời khó nghe e vẫn ừ cho qua.
Dần dần e ko buồn vì những lời nói đó, mà e buồn vì những gì e làm từ trước đến giờ a đều ko cảm nhận được. Có những lúc a học về hay có những lúc a mệt mỏi, những lúc đó e muốn động viên a e muốn là người bên cạnh a giúp cho a giảm bớt sự mệt mỏi. Nhưng mỗi lần e làm gì cũng đều sai, vì e ko thấy a tốt hơn mà càng làm cho a mệt mỏi hơn. Những lúc a mệt e đều thúc a ngủ sớm để giữ sức khỏe, hay mỗi buổi sáng e đều chúc cho a mọi điều tốt lành, những điều đó làm cho e thấy zui. Nhưng về sau này, những tin nhắn đó của a dường như bị vơi đi dần, những lời chúc ngủ ngon cũng dần dần ít đi.
Có những lúc e nghĩ rằng, e chỉ cần lúc a vui, còn những lúc a buồn a mệt mỏi a suy nghĩ thì e ko cần đến. Em không biết có phải vì e là ng iu của a nên a đối xử khác đi ko, nhưng e cảm nhận được đối với bạn bè a có vẻ quan tâm chăm chút hơn, cũng có thể đó là cách a quan hệ bạn bè, vì vậy mọi ng mới quý mến a như vậy.
Trước e có tâm sự với Nhi, và cả 2 đều ko biết bây giờ trong đầu a đang nghĩ gì. Và những hành động cử chỉ của a hay lời nói của a, chưa làm e nhận ra rõ ràng về tình cảm của a giành cho e. Nó rất mơ hồ, e ko đoán được gì cả. Từ sau chuyện vừa qua, a nói a đã thấy thời gian vừa qua a ko quan tâm nhiều đến e, vì vậy bây giờ a muốn trở lại như lúc đầu, có phải có lúc a cảm thấy ko thoải mái vì quan tâm e một cách gượng ép ko vậy a.
A đã khi nào từng thử a đóng vai của e chưa hã a.
A đang cố gắng hàn gắn lại e rất vui, e thực sự vui, nhưng e chỉ mong muốn nhận được một cái gì đó từ tận đáy lòng của a, chứ e ko mong chờ nhận được nhiều cử chỉ quan tâm nhưng đó chỉ là bề ngoài. Có lúc e ngồi một mình hay tình cờ nhìn thấy những cặp đôi khác họ yêu thương nhau, quan tâm nhau e ko biết họ sẽ đi đến đâu, nhưng có lúc e muốn được như họ, e thấy họ như vậy mà e thấy muốn khóc, vì e chưa làm được điều đó cho a.
E mong rằng con đường mà a nói dành cho e, e hy vọng đến cuối con đường e sẽ nhìn thấy a, mỉm cười đón nhận e, và hãy cho e biết tình cảm của a dành cho e một cách rõ ràng.

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

LỜI NÓI VÀ NHỮNG VẾT THƯƠNG



ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN HAY ĐỐI VỚI BẢN THÂN EM !!!
Một cậu bé tính tình rất nóng nảy và cộc cằn. Một hôm, cha cậu đưa cho cậu một túi đinh và dặn rằng mỗi khi cậu nổi nóng hay nặng lời với ai, hãy đóng một cái đinh vào hàng rào gỗ phía sau vườn và suy nghĩ về việc mình đã làm.

Sau ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng mười hai chiếc đinh vào hàng rào. Những ngày sau, khi cố gắng kiềm chế cơn giận của mình thì số đinh cậu đóng lên tường rào ngày một giảm. Và cậu nhận ra rằng việc giữ bình tĩnh có lúc dễ hơn là việc đóng những chiếc đinh.

Cho đến 1 ngày, khi không cần phải dùng đến chiếc đinh nào thì cậu bé tin là mình đã thay đổi và không còn nóng nảy như trước nữa. Cậu kể với cha về điều này và người cha đưa ra một đề nghị: mỗi ngày cậu giữ được bình tĩnh, hãy nhổ một chiếc đinh đã đóng trên hàng rào.

Nhiều ngày trôi qua, cuối cùng, cậu bé vui mừng thông báo với cha rằng tất cả những chiéc đinh đã được nhổ. Người cha dẫn cậu đến hàng rào và nói:

Con đã làm rất tốt, con trai! Nhưng con hãy nhìn vào những cái lỗ trên hàng rào – hàng rào sẽ chẳng bao giờ còn nguyên vẹn như xưa nữa. Những điều con thốt ra trong lúc giận dữ sẽ để lại trong lòng người khác những vết thương – giống như những vết đinh này. Cho dù con có nói lời xin lỗi bao nhiêu lần thì vết thương vẫn còn đó. Vết thương tâm hồn rất khó hàn gắn và chỉ có thể lành được khi có tình thương yêu chân thành và thực sự.

-------//-----
Trước khi đọc câu chuyện này và sau khi dọc câu chuyện này e đều có một cảm giác, e đã làm cho a buồn nhiều điều, và chính vì vậy mà ngôi nhà a đang cố dựng lên đã bị rách nát. Dù cho e có ngàn lần xin lỗi dù cho e có nói những lời thật sự tận trong đáy lòng e muốn nói thì cũng đều vô nghĩa. Giờ đây, e chỉ còn tin tưởng vào tình cảm của e giành cho a đó là 1 tình yêu chân thành và trong sáng.
A có biết khoảng thời gian qua e sống như thế nào ko, e quằn quại đau đớn và khóc rất nhiều mỗi khi ko có người, e cố nén cảm xúc nhớ đến a và rơm rớm nước mắt trước mặt bạn bè, e cố gượng cười để mọi người thấy rằng e đang rất vui vẻ.....Nhưng thực sự trong lòng e, e rất đau, e rất buồn, e muốn khóc thật nhiều thật lớn, e muốn hỏi tại sao e lại trở thành kẻ phá hoại ngôi nhà mà a đã dựng nên. Và cũng chính vì lẽ đó mà bây giờ những lời nói của e đều mất đi giá trị, e chỉ còn biết thể hiện tình yêu chân thành của e đến a. Mặc dù, tim e rất đau, nhiều lúc e khóc và mệt muốn ngất đi. Nhưng nghĩ về a, e đã làm a tổn thương, ngày một ngày e cứ rạch cho a 1 vết...thì làm sao e có thể nghĩ e đau như vậy có đáng gì....
Trong lòng e, a mãi là người quan trọng nhất, cho dù e có đi đến đâu, cho dù e có thế nào thì a vẫn là người đáng để e hy sinh trong cuộc sống này.
Thời gian còn lại khi e ở bên này, e mong rằng e sẽ làm cho ngôi nhà ấy lành lặn, cho dù a có nghĩ e là người thế nào đi chăng nữa, cho dù a có trak e vạn lần e cũng sẽ mỉm cười để ko gây bất kỳ tổn thương nào cho a nữa.
Trước giờ e sinh ra dường như e cho đi nhiều hơn được nhận lại. Và e cũng mong sẽ nhận được 1 tia hy vọng từ những gì mà e đang và sẽ làm.
Mỗi ngày e đều thắc 1 ngôi sao và cầu nguyện mọi điều tốt đẹp sẽ đến với a.
Em yêu anh !