Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

CHẠNH LÒNG

A ơi, tối nay e cảm thấy buồn làm sao ấy....Ko phải e điều gì quan trọng, nhưng nhiều lần a nói e a ko thik con gái ốm, a chỉ thik những người có thân hình vừa vặn. Điều này ko đáng để a quan tâm, nhưng những lúc a nói ra vài câu: E ko có mắt thẩm mỹ, e mặc như vậy ko đẹp, e ốm quá, e ko thể mập hơn nữa hay sao, e ốm quá nhìn thấy chán......chỉ những câu nói nhỏ như vậy cũng làm em cảm thấy chạnh lòng. E biết a muốn người yêu a đẹp, nhưng nhiều lúc e muốn nói là e cũng đang cố gắng vừa ý a, hoàn cảnh của e bây giờ làm sao e có thể bằng được những người con gái suốt ngày trau chuốt rồi ở nhà không quan tâm gì. E cảm thấy có lỗi vì ko mang lại cho a điều a mong muôn, nhưng e cũng trak a vì a có nghĩ đến cảm xúc của e khi nghe những lời như vậy ko. E cũng là con gái, e cũng biết tự ái, e cũng muốn diện. Nhưng điều đó quan trọng với a vậy sao? Nhiều lúc e buồn e muốn khóc lắm, nhưng vì e thấy a vui vẻ nên ko đành giằng lòng mình lại. Tại sao trước kia a lại chọn e, mặc dù e rất yêu a nhưng nhiều lúc a làm cho e cảm thấy a quá coi trọng hình thức, e cảm thấy a rất thik nhận xét e với những cô gái khác. E là e còn họ là họ, bản thân e đã vậy thì e cũng ko dám nói gì nhiều. Nếu a cảm thấy nhìn e chán quá thì a cũng có thể tìm một người đẹp hơn e mà. Mỗi lần e nói a thì a lại nói là a nói đùa sao e giận a, nhưng thực sự đó là suy nghĩ của a muốn e thay đổi. A ah, e muốn a hãy hiểu cảm nhận của người con gái, vì e cảm thấy chạnh lòng lắm a biết ko a.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét